TRUMP’S GAME: STRATEGIC AND SKILLFUL

Gửi tới các bạn bài viết TRUMP’S GAME: STRATEGIC AND SKILLFUL của tiến sĩ Nguyễn Đức Thành- viện trưởng viện VEAM, anh Thành là 1 bạn facebook với mình. Bài viết về trump, trump có giỏi không, chính sách của trump với trung quóc

Finally, the author of the Art of the Deal started his game with the student of the Art of War.
Cuối cùng thì tác giả của tác phẩm Thương Pháp (Art of the Deal) đã bắt đầu ván cờ sinh tử với kẻ môn đồ của tác phẩm Binh Pháp (Art of War).
“Chiến tranh là việc hệ trọng của Quốc gia”, Tôn Tử đã mở đầu cuốn Binh Pháp bất hủ của ông như vậy. Cho nên, cuộc chiến với Syria đã được tính toán rất kỹ, trước đó một thời gian dài. Cái đó thuộc về chiến lược.
Nhưng việc bấm nút hỏa tiễn vào lúc Tập Cận BÌnh đang nghe cháu gái của Trump líu lo đọc thơ Lý Bạch, thì lại thuộc về nghệ thuật.
Thật mỉa mai, vì chưa có lệnh của Tập Cận Bình, cũng chẳng biết ý của Chủ tịch ra sao, nên báo chí Trung Quốc cứ đơ hết cả ra, im như thóc trong mấy ngày Chủ tịch đi vắng. Một sự diễu cợt chua cay với nền độc tài Trung Quốc. Với một nước dân chủ hơn, thì bất luận ý kiến nguyên thủ thế nào, ông ấy đang ở đâu, thì báo chí hay dân chúng cứ làm um tý mẹt lên cái đã. Bởi vì điều đó bộc lộ quan điểm, nhãn quan, giá trị, và lương tâm của nhân dân nước đó, của dân tộc đó. Đằng này, hơn 1 tỷ dân Trung Quốc và 100 triệu đảng viên Trung Quốc cứ há hốc hết cả mồm ra, không biết nên nói cái gì. Thế thì anh định lãnh đạo thế giới ra làm sao?
Nhưng đó chỉ là một cú vờn chuột trêu ghẹo nhăng nhít của ông vua đàm phán. Một công dăm ba việc. Kiểu vừa lên gối vừa nhổ nước bọt vào mặt đối phương.
BÂY GIỜ BÀN VỀ CÁI LÊN GỐI  CỦA TRUMP
Việc tấn công Syria, nằm trong một chiến lược lớn, nhiều nguyên do, nhiều mục đích. Khắp nơi trên mạng đã tốn rất nhiều bàn phím rồi, thôi không bàn nữa. Nhưng giờ nói riêng về tuyến trong quan hệ với anh Trung Quốc.
Việc Mỹ đơn phương hành động với Syria, là cánh cửa dọn đường cho tiền lệ với Bắc Triều Tiên – nếu muốn. Thời điểm đánh Bắc triều Tiên cũng đã chín muối, vì các lãnh đạo quốc phòng của Mỹ đã nêu lên e ngại, để lâu nữa, thì các cháu sẽ phát triển được công nghệ gắn đầu đạn hạt nhân vào tên lửa. Như thế, cục diện an ninh Đông Bắc Á sẽ thay đổi mà chạy theo sửa lại nó khó ra.
Vấn đề quan trọng là lời đe dọa của Trump về khả năng hành động đơn phương với Bắc Hàn trở nên đáng tin hơn bao giờ hết. Bởi vì Mỹ đã triển khai xong hệ thống tên lửa đánh chặn ở Nam Hàn. Thế tức là đã đủ điều kiện để tấn công, vì đều kiện phòng thủ đã hoàn thành.
Trong lý thuyết trò chơi, triển khai một hành động xung đột thật là điều tối kỵ (mặc dù không có nghĩa là không thể), vì tốn kém chi phí. Hệt như trong Binh Pháp Tôn tử đã dạy, cuộc chiến hiệu quả nhất là không có chiến tranh. Nhưng để điều này diễn ra, thì phải đạt được điều kiện là các đe dọa phải đáng tin. Nói nôm na, không phải dọa mồm, như Obama đã làm suốt trong 8 năm cầm quyền.
(Nhân nói về Obama, và nhân cảm hứng đọc cái note của Le Tran Hai, thì theo đúng tinh thần cả vua tôi Nhà Trần, ta phải gọi Obama là Ả, như nhà Trần đã gọi phe chủ hòa trong dòng họ của mình là Ả Trần).
Bây giờ thì nếu Trump hâm lên (và sự hâm này đã trở nên đáng tin là có thể xảy ra) mà tấn công phủ đầu Bắc Hàn, thì việc cái anh Béo đó có bị tiêu diệt và phá hủy thực ra không phải việc lớn lắm. “Ta vì việc lớn, sá gì lũ dân đen” há chẳng phải là câu nói bất hủ mà Thành Cát Tư Hãn đã nói trên lưng ngựa sao?
Vấn đề là ở chỗ, nếu Mỹ tấn công trừng phạt Bắc Hàn, thì đúng là Mỹ đã vào tận sân nhà Trung Quốc mà vụt con chó hay ị bậy. Thế thì Trung Quốc còn mặt mũi nào với toàn thế giới, với các chư hầu, và với chính họ?
Nếu Trung Quốc ngăn cản Mỹ, thì cùng lắm cũng chỉ như Nga bây giờ ngăn cản Mỹ thôi. Tức là làm sao? Là họp hành đạp bàn đập ghế ở Liên Hợp Quốc. Nhưng sự thì đã rồi. Năm mươi quả tên lửa chiến lược đã rơi xuống.
Nếu Trung Quốc phát động chiến dịch quân sự chống lại Mỹ, thì thực ra chẳng có tính chính danh gì cả. Hóa ra anh lại ủng hộ một anh chàng luôn vi phạm luật pháp quốc tế à?
Và cuộc tấn công trừng phạt Bắc Hàn, nếu có, sẽ đưa các đồng minh của Mỹ trong khu vực (Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan) trở nên sát cánh với Mỹ hơn bao giờ hết.
Và cục diện an ninh ở Đông Bắc Á sẽ hoàn toàn thay đổi, nếu Trump có dở hơi lỡ mồm ra lệnh cho khoảng 100 quả tên lửa Tô Ma Hốc bắn vào Bình Nhưỡng. Và vì sự nhỡ mồm này đem lại một lợi thế to lớn trong việc xoay chuyển trục quyền lực của Mỹ trong khu vực và trên thế giới, nên khả năng sự nhỡ mồm xảy ra là rất lớn, rất khả thi.
Trung Quốc có thể đáp trả, hoặc hành động để lấy lại thế đàm phán của mình. Và địa điểm khả thi nhất sẽ là Biển Đông. Nhưng do phải chuẩn bị đi đón con, nên tôi sẽ không viết thêm gì về phần này nữa. Tất nhiên, chuyện này thì liên quan đến anh ninh của Việt Nam và khu vực Đông Nam Á.
Tóm lại, nhiều người đã chê bai mỉa mai Trump gặp Tập trong thế yếu. Nhưng ngay khi cô cháu gái đang ngâm thơ Lý Bạch, thì chúng ta đã hiểu rằng Trump đã đánh xuống con át chủ bài.
Cuộc chơi mang đầy tính chiến lược, và về chiến thuật cũng thật là thiện xảo. Xét cho cùng, đã biết người chơi chơi hay như thế, việc của chúng ta là ngồi xem cho vui thôi. 

Có thể bạn quan tâm:

3 thoughts on “TRUMP’S GAME: STRATEGIC AND SKILLFUL

  1. Pingback: white cherry runtz strain online

  2. Pingback: penis enlargement surgery

  3. Pingback: ปัง ปัง สล็อต

Leave a Reply

(function($) { $(document).ready(function() { $('header .ux-search-submit').click(function() { console.log('Moew'); $('header form.search_google').submit(); }); }); })(jQuery);